Mặc dù, người ta cho rằng người Ai Cập cổ đại phát minh ra nến đầu tiên; họ thường dùng nến lõi bấc hoặc đuốc, được chế tạo bằng cách ngâm ruột cây tranh (dùng để lợp mái nhà) trong mỡ động vật đã nấu chảy, loại nến này không có loại bấc giống như nến bây giờ. Người La Mã được công nhận là đã phát triển nến, họ dùng nến khi đi du lịch lúc tối trời, dùng để thắp sáng ở nhà và ở nhà thờ vào ban đêm.
Người Ai Cập, người La Mã cổ lấy lớp mỡ cứng quanh thận cừu và ngựa làm thành phần chính cho nến. Nó không sử dụng trong thời Trung Cổ khi sáp ong, một chất liệu tiết ra từ ong mật để làm nên các tổ ong, được đưa vào sử dụng. Nến sáp ong đánh dấu một bước ngoặt mới, cải tiến quá trình sản xuất nến bằng mỡ động vật, chúng không tạo ra ngọn lửa lắm khói hay toả ra mùi cay, hăng khi cháy. Thay vào đó, chúng cháy rất gọn và đẹp. Tuy nhiên, chúng rất đắt và về việc đó chỉ có những người giàu có mới đủ khả năng mua chúng.
Những người phụ nữ thuộc địa đã cung cấp cho một tờ báo đầu tiên của Mỹ về cách làm nến khi họ phát hiện ra rằng đun sôi các quả thanh mai hơi xanh xám sẽ tạo ra mùi thơm khi đốt cháy. Tuy nhiên, việc chiết các chất từ cây thanh mai rất mất công. Vì thế, tính phổ biến của nến chiết từ cây thanh mai giảm dần.
Sự phát triển của nghề săn bắt cá voi vào cuối thế kỷ 18 đã đem đến sự thay đổi lớn đầu tiên trong cách làm nến kể từ thời Trung Cổ, khi dầu cá nhà táng được lấy từ tinh dầu cá nhà táng trở thành sản lượng sẵn có. Cũng như sáp ong, sáp lấy từ tinh dầu cá không gây ra mùi khó chịu khi cháy. Nó không bị mềm hay bị cong trong hơi nóng mùa hè. Các nhà sử học cho rằng nến tiêu chuẩn đầu tiên được làm từ sáp chứa tinh dầu cá.
Trong suốt thế kỷ 19, những phát triển quan trọng nhất xuất hiện tác động đến cách làm nến hiện tại. Vào năm 1834, nhà sáng chế Joseph Morgan đã giới thiệu một cái máy cho phép làm nến khuôn bằng cách dùng một cái xi lanh có van di chuyển để đẩy nến ra khi chúng đã chắc.
Sự phát triển xa hơn trong cách làm nến đã xuất hiện vào năm 1850 với sự sản xuất ra parafin, chất này được làm từ dầu và than đá phiến. Quy trình tiến hành như sau: chưng cất phần còn lại (cặn, bã) của dầu thô đã được tinh luyện, sáp nến có màu xanh trắng khi cháy và không toả ra mùi khó chịu. Quan trọng nhất là sản xuất parafin tiết kiệm hơn nhiều so với các loại nhiên liệu làm nến trước đây. Điểm nóng chảy thấp của parafin đã đưa ra sự báo trước về tính phổ biến của nó, việc khám phá ra axit stearic đã làm sáng tỏ vấn đề này. Với đặc tính cứng và bền axit stearic đã được sản xuất hàng loạt vào cuối thế kỷ 19. Trong thời gian này, hầu hết nến được làm ra từ parafin và axit stearic.
Với sự ra đời của bóng đèn vào năm 1879, hoạt động sản xuất nến giảm sút cho đến cuối thế kỷ khi tính phổ biến của nến nổi lên.
Lĩnh vực sản xuất nến tăng nhanh trong suốt nửa đầu thế kỷ 20 nhờ sự lớn mạnh của nền công nghiệp chế biến thịt hộp và dầu lửa của Mỹ. Cùng với sự tăng lên của việc sản xuất dầu thô và thịt kéo theo sự gia tăng các sản phẩm đóng vai trò là thành phần cơ bản trong những cây nến lúc bấy giờ, đó là parafin và axit strearic.
Không còn là nguồn ánh sáng chủ yếu của con người, nhưng nến vẫn tiếp tục tăng lên trong đời sống và tiêu dùng. Ngày nay, nến được dùng trong các lễ kỷ niệm, dùng để tạo không gian lãng mạn, dùng trong nghi lễ, và dùng để trang trí sân khấu – mang lại cảm giác ấm cúng cho mọi người thưởng thức.
Ngày nay, nến đã được làm với hình thức đa dạng và nhiều thể loại. Cùng với màu sắc hoa văn và cả hương thơm của nến cũng đa dạng hơn rất nhiều. Các loại nến cao cấp như nến hoa, nến trụ, nến tealight, nến tâm linh…Mỗi một dịp chúng ta lại sử dung 1 loại nến sao phù hợp. Vivian Vu’s chuyên sản xuất và cung cấp tất cả các loại nến. Chính vì vậy, để có một sự lựa chọn hoàn hảo, các bạn hãy đến với chúng tôi để được tư vấn tốt nhất!
Để lại bình luận